Friday, February 28, 2014

Trưng bày chiếc nhẫn cổ "bị nguyền rủa"



Trưng bày chiếc nhẫn cổ “bị nguyền rủa”
Chiếc nhẫn La Mã cổ tại bảo tàng The Vyne, Anh Quốc.


 
 
Chuyện Cấm Cười - Theo Dân Trí
 
 
Mới đây tại một buổi triển lãm của bảo tàng The Vyne (Anh) đã cho trưng bày một chiếc nhẫn La Mã cổ mà có nhiều giả thuyết cho rằng, chiếc nhẫn từng “bị nguyền rủa”.
 
 
Theo lời người sở hữu chiếc nhẫn, ông Dave Green, có nhiều câu chuyện nhuốm màu huyền thoại liên quan đến chiếc nhẫn kỳ bí. Trong đó có thể kể đến một hầm mỏ cổ xưa với tên gọi "the Dwarf's Hill" (Ngọn đồi người lùn), nơi đây có một lời nguyền ám lên những kẻ dám đánh cắp chiếc nhẫn. Những ai dám đánh cắp chiếc nhẫn sẽ phải chịu lời nguyền khủng khiếp.

Theo thông tin từ bảo tàng, câu chuyện về chiếc nhẫn "bị nguyền rủa" đã được chứng minh là có liên quan đến nhà văn Tolkien. Ông Tolkien từng là giáo sư ngành nghiên cứu văn hóa Anglo-Saxon ở Oxford trước khi trở thành một nhà văn nổi tiếng với The Hobbit (sáng tác năm 1937) và tập đầu của bộ Chúa nhẫn (sáng tác năm 1954).

Các nhà nghiên cứu cho rằng, hẳn là nhà văn đã tìm hiểu rất kỹ trước đó về những câu chuyện liên quan đến lời nguyền và chiếc nhẫn bị ám. Rất có thể ông đã nghiên cứu về chủ đề này trong khoảng 2 năm trước khi bắt đầu đặt bút viết cuốn The Hobbit.

Trưng bày chiếc nhẫn cổ “bị nguyền rủa”
Có ý kiến cho rằng nhà văn Tolkien sáng tác truyện "Chúa tể những chiếc nhẫn" dựa trên câu chuyện về chiếc nhẫn tại The Vyne.

Chiếc nhẫn La Mã cổ nêu trên nằm trong bộ sưu tập của dòng họ Chute. Trong suốt nhiều thế kỉ, họ luôn có hứng thú với chính trị, sưu tầm và nghiên cứu các cổ vật. Món đồ được tìm thấy vào khoảng năm 1785 bởi một nông dân. Khu vực chiếc nhẫn được tìm thấy chỉ cách tường thành Silchester vài dặm.

Đó là một trong những khu di tích La Mã bí ẩn nhất đất nước này, một thị trấn khá phát triển trước khi bị quân La Mã xâm chiếm, rồi bị bỏ hoang vào thế kỉ thứ 7 và không bao giờ có người quay lại. Không có thông tin chính xác về thời điểm chiếc nhẫn được tìm thấy, nhưng các nhà sử học cho rằng người nông dân đã bán nó cho một gia đình giàu có ở The Vyne. Chiếc nhẫn được làm từ 12g vàng. Ngoài ra nó còn được trang trí hình vương miện và khắc dòng chữ Latin với nghĩa: "Senicianus sống khỏe mạnh giữa các vị thần".

Trưng bày chiếc nhẫn cổ “bị nguyền rủa” 
 
Cận cảnh chiếc nhẫn vàng với dòng chữ Latin rõ nét.
 
Trưng bày chiếc nhẫn cổ “bị nguyền rủa”

Vài chục năm sau, câu truyện liên quan đến chiếc nhẫn lại có diễn biến mới. Năm 1805 ở khu vực Dwarf's Hill (vùng Lydney, Gloucestershire) cách đó 100 dặm, một tấm bảng với một lời nguyền khắc trên đó được tìm thấy. Theo đó, một người La Mã có tên là Silvianus tâu với vị thần Nodens là chiếc nhẫn của mình đã bị đánh cắp. Ông ta biết hung thủ là ai và muốn vị thần trừng phạt kẻ đó bằng lời nguyền : "Những kẻ mang họ của Senicianus sẽ bị ốm đau cho tới khi hắn mang chiếc nhẫn trả lại đền thờ Nodens".

Trưng bày chiếc nhẫn cổ “bị nguyền rủa” 
Lời nguyền được tìm thấy năm 1805 với nội dung có đề cập tới
tên Senicianus khắc trên chiếc nhẫn cổ.

Khu vực Lydney được tái khai quật với sự chỉ đạo của nhà khảo cổ Sir Mortimer Wheeler. Ông đã tìm đến nhà văn Tolkien năm 1929 để được cố vấn về cái tên kì lạ của vị thần và cũng đã phát hiện ra mối liên hệ giữa lời nguyền và chiếc nhẫn. Hiện chiếc nhẫn đang được trưng bày tại bảo tàng The Vyne (Anh) cùng với bản in đầu tiên của The Hobbit và bản sao của lời nguyền.

Theo Dân trí

Sunday, February 16, 2014

Hận tình (kỳ 6)

 Hận tính biến thành sát thủ giết người hàng loạt   (Kỳ 6)


Chuyện Cấm Cười / Pmanth - Theo Crime Library


Mùa thu năm 1975, các nhà điều tra đã tìm gặp bạn gái của Ted, Elizabeth Kendall, thu thập tất cả tin tức về Ted. Họ muốn tìm hiểu kỹ càng nơi ăn, chốn ở, thói quen cũng như tính cách của Ted, các chi tiết này, sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tìm ra manh mối của các vụ án giết người man rợ của hắn.


Ngày 16, tháng 9, năm 1975, Elizabeth được mời đến Cục điều tra tội phạm ở quận King tiểu bang Washington. Cô cảm thấy rất căng thẳng và sợ hãi, nhưng cho biết sẽ sẵn sàng cung cấp cho cảnh sát tất cả các chi tiết cần thiết để có thể phá án.

Khi được hỏi về Ted, cô nói rằng, trong những đêm xảy ra các vụ án mạng, hắn thường ngủ vào ban ngày và đi ra ngoài vào lúc đêm tối, nhưng hắn đi đâu thì thực sự cô không được biết. Cô cũng cho hay, những năm tháng vừa qua, khả năng ham muốn tình dục của Ted đã rất suy yếu, nhưng khi hắn có hứng thú, thì hắn bắt buộc cô phải phục vụ như một nô lệ, cô nói với hắn cô không muốn làm nô lệ tình dục cho hắn nữa, những lúc đó, hắn tỏ ra rất tức giận.

Sau khi phỏng vấn Elizabeth, các điều tra viên biết được, hắn đã dùng thạch cao của Pháp để làm băng bột trong phòng của hắn, Elizabeth đã nhìn thấy điều đó, khi mới bắt đầu hẹn hò với Ted, cô cũng nói đã thấy một cái rìu nhỏ trong xe của hắn, và sau một tuần, khi Ted viếng thăm hồ Sammamish Park, Janice Ott và Naslund đã được báo cáo bị mất tích.

Các thám tử cũng liên lạc với bạn gái cũ của Ted ở California. Cô gái này cho biết, Tình cảm của Ted đối với cô đã đột ngột thay đổi rất nhanh, đang từ yêu thương, trìu mến biến thành tàn nhẫn, vô cảm.

Ted với mối quan hệ chồng chéo giữa hai người đàn bà, đã có một cuộc sống hai mặt, với đầy những dối trá và phản bội.

Cảnh sát tiếp tục thu thập thêm những bằng chứng cho thấy sẽ sự liên hệ giữa Ted và các nạn nhân đã bị hắn giết.

Cái chết của Lynda Ann Healy, cuối cùng, đã có những dấu hiệu dính líu đến Bundy, qua một người anh em họ của hắn, nhiều nhân chứng khác cũng đã nhìn thấy hắn ở hồ Sammamish trong thời gian Ott và Naslund biến mất, một người bạn cũ của Bundy cũng đã nhìn thấy chiếc vớ da của phụ nữ ở ngăn chứa đồ trong xe của Ted; cộng với việc Ted đã dành rất nhiều thời giờ ở dãy núi Taylor, nơi đã tìm thấy rất nhiều tử thể của các nạn nhân.

Sự nghi ngờ về Ted càng cao, khi cảnh sát phát hiện hắn đã dùng thẻ tín dụng mua xăng tại các thị trấn, những nơi mà một số nạn nhân đã biến mất. Hơn thế nữa, một người bạn của Ted đã nhìn thấy anh ta với cánh tay băng bộ, trong khi không có hồ sơ nào của hắn có các chi tiết hắn đã từng bị gẫy tay. Thật là có quá nhiều bằng chứng, hắn chính là thủ phạm, đã giết rất nhiều người, thế nhưng hắn vẫn tiếp tục nói mình vô tội.

Nạn kiếp


 Carol DaRonch chứng
 Nhân chứng Carol DaRonch


Vào ngày 23, tháng 2, năm 1976, Ted đã được đưa ra xét xử trong vụ bắt cóc Carol DaRonch. Hắn đã ngồi một cách thoải mái trong phòng xử án, với vẻ ung dung và tin chắc sẽ không có chứng cứ gì, có thể kết tội hắn.

Nhưng hắn đã lầm. Khi Carol DaRonch đứng dậy và nói về những thử thách mà cô đã phải chịu đựng của 16 tháng vừa qua.

Khi được hỏi, cô có thể nhận biết kẻ đã tấn công và bắt cóc cô? Cô bắt đầu khóc và chỉ tay vào mặt người đã tự xưng là "Roseland.". Tất cả mọi người trong phòng xử án đều nhìn về phía Ted Bundy.

Hắn đã tỉnh bơ, nhìn chằm chằm vào DaRonch và lạnh lùng nói rằng, hắn chưa bao giờ gặp cô.

Thế nhưng hắn lại không thể chứng minh được, là trong thời gian đó hắn đã ở đâu?


 Ted Bundy tại tòa án
Ted Bundy tại Tòa án


Ted đã bị truy tố với các tội danh trầm trọng bắt cóc, hành hung Carol DaRonch, và bị kết án 15 năm tù.

Trong khi thụ án, Ted phải trải qua một số các thẩm định về tâm lý. Các nhà tâm lý học đã kết luận rằng Ted có một tâm lý phụ thuộc rất lớn, đối với phụ nữ và sự phụ thuộc đó chính là sự "nghi ngờ" và sợ bị "làm nhục".

Trong khi Ted bị giam giữ trong nhà tù ở tiểu bang Utah, các nhà điều tra bắt đầu tìm kiếm bằng chứng liên quan đến các vụ giết Caryn Campbell và Melisa Smith. 

Đồng thời, trong lúc đó, các thám tử đã tìm thấy trong chiếc VW của Ted những sợi tóc giống như tóc của Smith và tóc của Campbell, kiểm nghiệm thêm hài cốt Caryn Campbell, hộp sọ của cô có dấu chứng của sự va chạm với một vật cứng cùn, kết hợp với cái xà beng đã được phát hiện trong xe của Ted một năm trước đó. Vào ngày 22 tháng 10 năm 1976, cảnh sát Colorado đã có đầy đủ bằng chứng để buộc tội Ted đã giết Caryn Campbell.

Vào tháng Tư năm 1977, Ted đã được chuyển giao cho Garfield County Jail ở Colorado để chờ được xét xử. Trong khi chuẩn bị để ra tòa, Bundy đã cảm thấy không hài lòng với vị luật sư đại diện của hắn, và quyết định sa thải ông ta. Ted nghĩ, với những kiến thức về luật, mà hắn đã học được, hắn tin rằng, có thể tự bào chữa cho chính mình, và tin rằng sẽ thành công tại phiên tòa của ngày ​​14 Tháng 11 năm 1977.

Trước mắt, hắn có rất nhiều việc phải làm. Được giảm bớt sự hạn chế của nhà tù, có thể sử dụng các thư viện của tòa án tại Aspen để tham khảo. Nhưng điều mà không ai ngờ đến, tất cả những việc mà Ted đang làm, chỉ là đang chuẩn bị cho kế hoạch của việc đào thoát.

 
Cuộc đào thoát hoàn hảo

 

Bundy trên đường đến tòa án
Bundy trên đường đến tòa án
 
Vào ngày 07 tháng 6, trong một lần đi đến thư viện của tòa án, Bundy đã nhảy ra từ một cửa sổ ở đó, hắn đã bị thương ở mắt cá chân. Tuy nhiên, việc trốn thoát đã thành công một cách thật hoàn hảo.

Lúc đó, ông ta cũng không bị còng tay, hay còng chân, nên điều này đã giúp cho ông ta có thể trà trộn với mọi người chung quanh một cách dễ dàng, không bị ai chú ý.  

Cảnh sát Aspen đã nhanh chóng thiết lập các rào chắn chung quanh thị trấn, họ ráo riết truy lùng Ted, chó săn cũng được dùng đến để đánh hơi và một đội tìm kiếm đông đảo đến 150 người, với hy vọng có thể tóm cổ Ted. Nhưng Ted đã rất khôn ngoan, nhanh chóng rời khỏi thị trấn này trong một thời gian ngắn nhất, và mặc cho bao nhiêu sự truy lùng vất vả của rất đông cảnh sát, bóng dáng của tên tội phạm vẫn biệt tích. 
(đón đọc kỳ 7)

Hận tình (kỳ 7)

  Hận tính biến thành sát thủ giết người hàng loạt   (Kỳ 6)



Chuyện Cấm Cười / Pmanth - Theo Crime Library


Trong khi trốn chạy, hắn đã sống bằng những thực phẩm được đánh cắp từ những căn lều cắm trại ở gần đó, và thỉnh thoảng ngủ trong những căn lều bị bỏ hoang.

  

Tuy nhiên, điều mà lúc bấy giờ hắn thực sự cần là một chiếc xe, vì nó có thể giúp cho hắn vượt qua hàng rào của cảnh sát. Hắn không thể ẩn núp mãi ở Aspen được.  

Sẽ có một lối thoát nào đó cho hắn.  

Vận may lại đến với hắn, vì Ted đã tìm thấy một chiếc xe với chìa khóa sẵn sàng ở đó. Tuy nhiên trong khi cố gắng trốn chay trong chiếc xe ăn cắp, hắn đã bị phát hiện.

 


FBI Wanted Poster của Bundy
FBI Wanted Poster của Bundy
 
 
Lần này, hắn bị đeo còng tay và bị xích luôn cả chân trong những khi nghiên cứu tại thư viện.  
 
Tuy nhiên, Bundy không phải là loại người chịu bị ràng buộc lâu.

 
Gần bảy tháng sau đó, một lần nữa hắn lại cố gắng vượt ngục, và lần này hắn lại thành công hơn cả lần trước.  

Đó là vào ngày 30 tháng 12, năm 1977, hắn đã bò lên trần của nhà tù hạt Garfield và lần sang một phần khác của toà nhà. Thật may mắn cho gã, khi gã vô tình tìm thấy một cái lỗ, và từ cái lỗ bí mật này, hắn đã được dẫn xuống một tủ quần áo, trong căn nhà của người cai ngục.  

Hắn sung sướng nằm yên và chờ đợi, cho đến khi biết không còn ai ở trong nhà, thế là gã tình bơ bước ra khỏi cửa trước, và lại tiếp tục tự do.  
 
Chiều hôm đó, hơn mười lăm giờ sau. Cuộc vượt thoát hy hữu của hắn mới bị phát hiện. Lúc đó, Ted đang ung dung trên đường đến Chicago. Chicago là một trong số các điểm dừng của Ted, bởi điểm đến cuối cùng của hắn chính là vùng nắng ấm Florida.  

 
Vào giữa tháng một năm 1978, Ted Bundy, đã sử dụng cái tên mới là Chris Hagen, và định cư thoải mái tại một căn nhà một phòng ở Tallahassee, gần trường Đại học Florida.

 


Bundy, xích, sau khi lấy lại
Bundy, bị xích lại, sau khi bị bắt
 

Bây giờ thì không một ai biết gì về quá khứ của Ted. Gã cảm thấy thật sự phấn khích và thán phục trí thông minh của chính mình.

thời gian rảnh rỗi, Ted thường tản bộ chung quanh khuôn viên trường, đôi khi hắn vào các lớp học chú ý, lắng nghe các bài giảng. Còn nếu không lang thang trong khuôn viên của trường, thì gã ngồi nhà xem truyền hình, cái truyền hình gã đã đánh cắp. Ăn trộm, bây giờ đã trở thành bản chất thứ hai của Ted.  

Hầu như mọi thứ trong căn nhà của hắn đều là do hắn lấy trộm. Ngay cả những thực phẩm  cũng được mua từ thẻ tín dụng đánh cắp. Và hiện tại thì Ted dường như có đầy đủ tất cả những thứ mà hắn cần. Tuy nhiên, điều mà Ted cảm thấy thiếu thốn nhất, chính là sự giao tiếp với mọi người. 

Tiếp tục giết người khi đang sống cuộc đời lẩn trốn

 


Nita Neary
Nita Neary
 

Vào 3 giờ sáng, ngày 14, tháng 1, năm 1978, bạn trai của Nita Neary đưa cô đến Soroty House, sau khi họ vừa tham dự một cuộc dạ vũ. Ở Soroty house, thỉnh thoảng vẫn có vài nữ sinh viên ở lại muộn, vì không có giờ giới hạn và họ thường về nhà vào sáng sớm. 

Tuy nhiên, đêm hôm đó đã trở thành một đêm kinh hoàng mà họ không bao giờ ngờ, họ phải đối mặt.

Ngay khi bước vào, Nita nhận thấy cửa vẫn mở, trong nhà có tiếng chân ai đó đang chạy thình thịch trên lầu.


Cô hoảng hốt nấp vào một ô cửa để trốn. Một người đàn ông với chiếc áo len, cổ cao kéo lên đến tận mắt, hắn cầm một khúc gỗ quấn vải chung quanh, chạy xuống cầu thang và bước nhanh ra ngoài.    


 


Lisa Levy
Lisa Levy, nạn nhân


Cô nghĩ, chắc có lẽ đó là một tên trộm. Nita lập tức chạy lên cầu thang để đánh thức Nancy bạn của cô dậy. 
 
Nita cho biết, cô đã nhìn thấy một người đàn ông lạ, vừa rời khỏi tòa nhà.không biết hắn đã làm những gì. Hai người vội vã chạy đến phòng của người trưởng nhóm. Tuy nhiên, trước khi đến được đó, họ đã nhìn thấy Karen, đang lảo đảo bước xuống cầu thang, đầu của cô toàn là máu.  

Nancy vội vã chạy đến giúp Karen, còn Nita lật đật đánh thức người trưởng phòng, cả hai lập tức kiểm soát các căn phòng khác gần đó. Họ kinh hoàng thấy Kathy trong phòng của cô vẫn còn sống, nhưng trong tình trạng thật là khủng khiếp. Người cô bê bết máu từ vết thương trên đầu chảy ra. Họ thật sự hoàng loạn. 

Nancy chạy đến điện thoại và gọi cho cảnh sát.

 
Sau đó, khi cảnh sát đến, họ đã tìm thấy thêm hai nạn nhân nữa, họ đã chết. Một người nào đó đã tấn công họ trong lúc họ đang ngủ.

 Lisa Levy là cô gái đầu tiên mà họ phát hiện đã chết. Sau các khám nghiệm tử thi, cảnh sát cho biết cô gái đã bị một vật gì đó đập mạnh vào đầu, bị hãm hiếp và bóp cổ.  


Họ cũng phát hiện ra vết cắn trên mông và trên nhũ hoa của Lisa Levy, núm vú của cô gái gần như bị cắn đứt lìa khỏi vú. Cô cũng đã bị tấn công tình dục với một bình xịt tóc. (đón đọc kỳ 8) 

Wednesday, February 12, 2014

Hận tình (kỳ 5)



VW Ted Bundy của
Chiếc VW của Ted Bundy


  Chuyện Cấm Cười / Pmanth - Theo Trutv


Buổi tối cùng ngày, DaRonch bị tấn công, giám đốc của trường trung học Viewmont đã gặp một người đàn ông khá đẹp trai, hắn đến gần cô và muốn cô giúp hắn xác định một chiếc xe, vì còn quá nhiều việc cần phải làm nên cô đã từ chối. Gã đàn ông, vẫn tiếp tục nhờ cô giúp đỡ, nhưng cô nói không thể. 

Cô cảm thấy có điều gì đó hơi kỳ lạ, gần như đáng sợ về người đàn ông này, nhưng vì đang bận bịu nên cô bỏ qua và tiếp tục làm việc. Cho đến khi cô nhìn thấy người đàn ông này tiếp tục lảng vãng ở sau khán phòng, thì cô thật sự cảm thấy bất an, cô tự hỏi, hắn đang muốn gì ở mình vậy.

Debby Kent, người đến xem buổi biểu diễn tối hôm dó cùng với bố mẹ, cô đã ra về sớm hơn, để đón anh trai mình. Cô nói với bố me, sẽ trở lại ngay, để đón họ, nhưng cô không bao giờ trở lại nữa. Bởi vì thực sự cô đã không đi đến chỗ chiếc xe, vì chiếc xe ấy, vẫn còn nằm chơ vơ giữa bãi đậu xe trống trải. Người ta không biết Debby Kent đang ở đâu.  

Sau đó,cảnh sát đã tìm thấy một chiếc chìa khóa nhỏ. Và khi họ dùng nó để mở chiếc còng đã khóa tay của DaRonch đêm đó, nó đã mở được chiếc còng tay kia một cách hoàn hảo.  

Gần một tháng sau, có người đàn ông gọi cho cảnh sát, nói rằng đã nhìn thấy chiếc VW chạy với tốc độ cao từ bãi đậu xe của trường, trong đêm Kent biến mất.
 
Vào ngày 12, tháng 1, 1975, Caryn Campbell, và chồng chưa cưới của cô, tiến sĩ Raymond Gadowski; cùng hai đứa con của ông đã đến Colorado để nghỉ ngơi, đồng thời Gadowski cũng đang có một cuộc Hội thảo ở đó.  

Trong lúc cả gia đình đang thư giãn trong phòng khách của khách sạn, cô chợt nhớ ra, mình đã để quên tờ tạp chí, cô trở về phòng để lấy. Gadowski và những đứa trẻ chờ đợi mãi mà không thấy Caryn trở lại. Gadowski biết ngày hôm ấy, cô có hơi mệt. Cha con họ trở về phòng, để xem cô có ổn không?. Nhưng tuyệt nhiên không thấy cô đâu cả.  

Thật ra, có lẽ cô đã không về phòng. Quá bối rối và lo lắng... Sáng hôm sau Gadowski đã báo với cảnh sát về sự biến mất Caryn. Họ đã tìm kiếm cô ở tất cả các phòng của khách sạn, nhưng dấu vết của Caryn vẫn bặt tăm.
.
Gần một tháng sau, cách nơi cô biến mất độ vài dặm, một nhân viên của khu giải trí, đã tìm thấy thi thể của Caryn, trần truồng nằm bên vệ đường, cái xác đã bị thú hoang cắn xé mất nhiều chỗ, khiến cho việc xác định nguyên nhân cái chết càng trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, có những chứng cứ cho thấy, có thể cô đã tử vong vì một cú đánh thật mạnh đến gẫy cả xương.
.
Như tất cả những nạn nhân ở Utah và Washington, Caryn đã bị đánh vào đầu bằng một vật cứng, bị đánh đập rất dã man, bởi vì những chiếc răng của cô đã bị tách ra khỏi nướu. Cô cũng đã bị cưỡng hiếp. Người ta tin rằng cô đã bị giết chết, chỉ vài giờ sau khi cô biến mất. Ngoài một ít phần thân thể bị dập nát tìm thấy tại hiện trường, người ta không tìm thêm được chứng cứ gì nữa.
 
Một vài tháng sau khi thi thể Caryn Campbell được phát hiện, hài cốt của một nạn nhân khác cũng đã được tìm thấy, cách nơi mà Nasulund và Ott bị giết khoảng mười dặm. Đó là Brenda Ball, một trong bảy phụ nữ đã biến mất vào mùa hè năm trước.  

Nguyên nhân gây ra cái chết của cô là bị một vật cứng đánh thật mạnh vào đầu.
 
Cảnh sát cũng đã tìm thấy nhiều thi thể khác tại dãy núi Taylor. Vài ngày sau, các thi thể khác lại được phát hiện. Thi thể đó là của Susan Rancourt, người cũng đã biến mất trong mùa hè năm trước. Dãy núi Taylor quả là nơi chôn xác các nạn nhân của tên điên cuồng được gọi là "Ted".  

Thêm hai thi thể nữa được tìm thấy, đó là Lynda Ann Healy. Tất cả các nạn nhân đều bị một vật cứng đập mạnh vào đầu.
 
Cảnh sát vẫn chưa tìm ra hung thủ giết người. Năm phụ nữ bị giết chết cũng đã được tìm thấy ở Colorado trong những điều kiện tương tự.  

Họ không phải là người cuối cùng trở thành nạn nhân của Ted.
 

Kẻ tình nghi 

 
VW Ted Bundy của 
Chiếc VW của Ted Bundy
 

Ngày 16 tháng 8 năm 1975, khi trung sĩ Bob Hayward đang tuần tra ở một khu vực ngay bên ngoài của quận Salt Lake, ông đã nhìn thấy một một chiếc VW khả nghi. Bởi vì ông biết rất rõ tất cả các cư dân sống ở quanh đó, nhưng ông lại chưa bao giờ nhìn thấy chiếc VW này bao giờ. Ông liền rọi đèn vào bảng số của chiếc xe để nhìn rõ hơn, tài xế của chiếc VW đột nhiên tắt đèn xe và gia tăng tốc độ.
 
Ngay lập tức, trung sĩ Hayward bắt đầu đuổi theo. Chiếc xe kia đã vượt qua hai dấu hiệu đáng lẽ phải dừng, rồi cuối cùng tắp vào một trạm xăng gần đó. Hayward cũng dừng lại ngay phía sau chiếc xe khả nghi, gã đàn ông bước ra khỏi xe, và tiến đến gần chiếc xe của cảnh sát.  

Haward buộc hắn cho xem giấy đăng bộ lưu hành và bằng lái, gã xuất trình các giấy tờ đã được đăng ký dưới tên Theodore Robert Bundy. Ngay sau đó, hai cảnh sát khác cũng vừa đến nơi để tiếp viện. 

Lúc này Hayward cũng phát hiện các ghế sau của chiếc xe đã bị mất. Thật là khả nghi, các cảnh sát bắt đầu lục soát chiếc VW.

Họ đã tìm thấy một cây xà beng, mặt nạ trượt tuyết, dây thừng, còng tay, dây điện. Bundy đã ngay lập tức bị bắt giữ và bị nghi là một tên trộm.
 
Ngay sau khi Bundy bị bắt, cảnh sát bắt đầu tìm hiểu sự liên hệ giữa gã và người đàn ông đã tấn công Carol DaRonch. Còng tay được tìm thấy trong xe của Bundy đã có cùng thương hiệu giống như chiếc còng tay của kẻ tấn công cô đã sử dụng, và chiếc xe cũng rất giống như cô đã mô tả. Hơn nữa, xà beng tìm thấy trong chiếc xe Bundy cũng tương tự như các loại vũ khí đã được sử dụng để đe dọa Carol vào tháng Mười Một trước đó.  

Họ nghi ngờ, Bundy chính là thủ phạm bắt cóc Melissa Smith, Laura Aime và Debby Kent. Vì có quá nhiều các điểm tương đồng của các sự việc. Tuy nhiên, họ biết, họ cần nhiều hơn nữa những bằng chứng để có thể buộc tội Bundy. (Xin đón đọc kỳ 6)
 
....................

Sunday, February 9, 2014

Hận tình (kỳ 4)



 
  Chuyện Cấm Cười / Pmanth - Theo Trutv


Sự nghi ngờ
 
Khi một người bạn thân của Elizabeth Kendall, người phụ nữ nmà Ted đang chung sống, nhìn thấy hình ảnh của kẻ giết Melissa Smith trong tấm hình vẽ tổng thể từ cảnh sát, cô cho rằng đó có lẽ chính là Ted Bundy.  

Nghĩ như thế, không phải vì cô ta ghét bỏ, có thành kiến hay mất lòng tin với bạn trai của Elizabeth. Mà sự thật là vì tấm hình vẽ đã quá giống Ted.
 
Trong sâu thẳm, Elizabeth biết bạn của mình nghĩ đúng. Vì Ted đã có tất cả những chi tiết mà cảnh sát đã phác họa, hắn cũng lái xe VW, và cô cũng đã thấy chiếc nạng ấy, trong phòng của mình, mặc dù Ted không bao giờ bị thương ở chân.  

Tháng 8, năm 1974, cô đã gọi cho cảnh sát Seattle, và nói rằng bạn trai của cô "có thể chính là người mà cảnh sát đang truy nã" trong các vụ giết người gần đây. Cô cũng đồng ý cung cấp cho cảnh sát tất cả những chi tiết cần thiết cùng với những tấm ảnh mới nhất của Ted. Tuy nhiên, sau khi các nhân chứng được cảnh sát cho xem những tấm ảnh của Ted, họ không thể xác định đó chính là nghi phạm mà họ đã từng nhìn thấy.


 Cảnh sát tổng hợp Vẽ của nghi ngờ
Cảnh sát vẻ lại tổng quát gương mặt của nghi can

Vì vậy, các nhân viên điều tra đã chuyển sự chú ý của họ sang các nghi phạm khác, và Ted Bundy bị lãng quên cho đến vài năm sau đó.
 
Kẻ giết người tiếp tục trốn tránh, bằng cách thay đổi địa bàn hoặt động ở nhiều tiểu bang khác nhau, với mục đích khiến cho cảnh sát không thể so sánh được các chi tiết của những vụ án giết người khác.  

Hành vi của Ted ngày càng trở nên táo bạo hơn khi tiếp cận phụ nữ. Tuy nhiên những người trốn thoát khỏi sự tấn công của Ted sau này, đã nhận ra anh ta và cung cấp cho cảnh sát những chi tiết quan trọng.


  Một nhân chứng quan trọng, Carol DaRonch, làm chứng

Một nhân chứng quan trọng Carol DaRonch


Các cuộc tấn công 
 
Đó là vào ngày 08 Tháng 11 năm 1974, khi các cảnh sát phá vỡ một trường hợp mà họ đã chờ đợi từ lâu..  

Tối thứ sáu, một người đàn ông lạ, đẹp trai trong một hiệu sách, tại tiểu bang Utah, đã cố tình tiếp cận Carol DaRonch 18 tuổi. Hắn nói với cô rằng, hắn đã nhìn thấy một người nào đó đã tìm cách vào xe của cô và yêu cầu cô đi cùng với hắn đến bãi đậu xe để xem có bị mất mát gì không? 
 
Carol lúc đó nghĩ rằng, người đàn ông này là một nhân viên bảo vệ của khu vực, anh ta trông có vẻ giống như vậy. Khi họ đi đến xe, sau khi kiểm soát bên trong xe, cô đã cho hắn biết, tất cả mọi thứ đều ổn.  

Người đàn ông, tự xưng Roseland, một nhân viên cảnh sát, hắn muốn đưa cô đến trụ sở của cảnh sát. Và yêu cầu cô làm đơn khiếu nại. Khi hắn dẫn cô đến chiếc VW, cô thấy hơi lạ nên nghi ngờ và yêu cầu được xem thẻ làm việc của cảnh sát. Hắn đã đưa cho cô xem một huy hiệu bằng vàng và nhanh chóng hộ tống cô vào trong xe. 

Hắn lái xe thật nhanh theo hướng ngược lại của trạm cảnh sát. Một thời gian ngắn sau đó, hắn đột nhiên dừng xe lại. Như lo sợ một điều gì từ Carol DaRonch. Hắn muốn còng tay cô lại. DaRonch hoảng hốt và cảm thấy có điều gì không ổn, cô đã hét to lên, hắn lập tức rút ra khẩu súng lục và đe dọa sẽ giết cô nếu cô không chịu im miệng.

DaRonch bỗng cảm thấy mình bị rơi ra khỏi xe và sau đó bất ngờ bật tung lên bởi gã đàn ông điên khùng này. Hắn cầm một cây xà beng lăm lăm trong tay, và đang sẵn sàng để đánh vào đầu của nàng. Quá hoảng hốt, DaRonch đã đá vào hạ bộ của hắn và tháo chạy, cô cố gắng chạy về phía đường lớn, để có thể gây sự chú ý của một vài chiếc xe đang đi trên đường. Họ đã nhìn thấy cô và dừng lại, DaRonch điên cuồng nhảy vào xe của họ.

Cô khóc như điên dại và nói với họ rằng, một người đàn ông muốn giết cô. Những người này lập tức đưa cô đến trạm cảnh sát. Cô khóc nức nở, với chiếc còng tay vẫn còn treo lủng lẳng trên cổ tay, cô nói với cảnh sát , một người trong số các ông, đã uy hiếp và muốn giết tôi. Cảnh sát cho cô biết, không có ai với tên Roseland đang làm việc ở đây. 

Ngay sau đó, các nhân viên điều tra đã đến nơi mà DaRonch vừa mới tranh đấu với sự chết để được sống còn, chỉ một giờ trước đó. Nhưng cái gã điên khùng giả mạo cảnh sát, đã biến mất.  

Tuy thế, cảnh sát cũng có được sự mô tả về người đàn ông và chiếc xe của hắn, vài ngày sau, từ chiếc áo khoác của cô gái, vết máu dính trên đó đã được xác định là nhóm máu O, hoàn toàn giống như nhóm máu của Ted Bundy. Mà sau này cảnh sát mới được biết. (Xin đón đọc Kỳ 5)
 
Copyright © 2013 Kinh dị (Pmanth) | Powered by Blogger