Chuyện kinh dị: Con mèo đen (kỳ chót)
Tiếp theo (Kỳ 6)
"Thưa các ngài, - tôi cất lời khi thấy họ bước chân lên bậc cửa hầm để ra về, - tôi rất vui thấy các ngài đã giải tỏa khỏi mọi nghi ngờ".
Tôi nghiêng mình chào kiểu cách, chúc các vị khách luôn mạnh khỏe. Lúc chia tay, các thanh tra khen ngợi căn hầm xây dựng tốt. Mỗi khi nói năng, đối đáp với họ, tôi cân nhắc từng lời (e rằng trong lúc quá vui, lỡ mổm buộc ra những lời dại dột).
"Tôi có thể nói là căn hầm được xây cất rất cẩn thận, các ngài đã xem kỹ những bức tường chưa, tất cả được xây có kỹ thuật bền chắc". Rồi để minh chứng cho sự bền chắc đó, tôi làm ra vẻ cứng cỏi, cầm chiếc can gõ mạnh vào mảng tường nơi xác chết được dựng đứng ở bên trong.
Vài âm thanh khô khốc dội lại sau những tiếng gõ của tôi, sau đó căn hầm chìm trong im lặng. Nhưng chỉ trong phút chốc, tai tôi và tai mọi người chợt nghe thấy như có tiếng ai khóc than uất ức, nghẹn ngào, vọng lên từ bên trong nấm mồ.
Lúc đầu, nghe như tiếng thổn thức của trẻ nhỏ, sau đó, nức nở từng cơn, có lúc như rú lên hãi hùng, nghe kỹ lại vừa quái dị, vừa sầu thảm. Và rồi lại vẳng lên những tiếng tru quái đản, những tạp âm khác lạ với tiếng huyên náo dường như phát ra từ cửa miệng những con ma oan khuất bị đầy đọa dưới địa ngục và cũng từ cửa miệng của những con quỷ đang hành hạ tra tấn chúng.
Tôi cho rằng, mọi lời nói năng của tôi vào lúc này đều là điên rồ, ngu xuẩn. Gần như ngất xỉu, tôi lảo đảo đi về phía bên kia bức tường. Lặng đi một lát, những người đến khám xét, ai nấy đều lộ vẻ kinh hoàng đứng sững bất động. Hàng chục cánh tay vạm vỡ, dùng dụng cụ bẫy cho bức tường mới xây đổ sập xuống.
Xác chết hiện ra, lưng tựa vào bức tường cũ, thịt thối rữa đang phân hủy và các vết máu đông lại, thâm đen hiện ra trước mắt mọi người đang có mặt.
Trên đỉnh đầu xác chết, là con mèo đen chột mắt với cái miệng rộng đỏ lòm, con mắt còn lại rực lửa. Chính con ác quỷ này đã xui khiến, xô đẩy tôi phạm tội giết người.
Giờ đây cũng lại chính nó đã tru lên, la lối, than vãn để tố giác và xô đẩy tôi tới giá treo cổ. Thì ra tôi đã vô tình xây tường quây nhốt nó cùng với xác chết trong nấm mồ!
Edgar Allen Poe
Post a Comment