Các vụ án mạng kinh hoàng và những nhà ngoại cảm
Những nhà ngoại cảm này được cho rằng sở hữu nhiều năng lực bí ẩn, cảm nhận bằng tâm trí...
Như chúng ta đã biết, ngoại cảm là một khả năng đặc biệt bí ẩn
của con người. Những nhà ngoại cảm không sử dụng những giác quan thể
chất thông thường mà sở hữu năng lực cảm nhận bằng tâm trí, hay còn gọi
là giác quan thứ 6.
Theo Wikipedia, ngoại cảm được phân thành 04 loại chính:
- Thần giao cách cảm (telepathy): khả năng tiếp cận ý nghĩ giữa những người không giao tiếp với nhau, không nhìn thấy nhau
- Tiên tri (precognition): khả năng biết trước các việc xảy ra trong tương lai
- Thấu thị (clairvoyance): khả năng nhìn thấy các vật ngoài tầm mắt hay bị che khuất
- Tâm vận (psychokinesis): khả năng dùng năng lực tâm linh để di chuyển các vật thể
Lịch sử thế giới đã chứng kiến nhiều nhà ngoại cảm với khả năng siêu nhiên. Họ không quản khó khăn đóng góp năng lực phi thường của mình để làm việc thiện, giúp đỡ mọi người xung quanh.
1. Daniel Dunglas Home (1833 - 1886)
Daniel Dunglas Home là một nhà ngoại cảm Scotland sở hữu nhiều khả năng siêu phàm như bay lên một độ cao nhất định, nói chuyện với người chết, gọi hồn, tạo ra những tiếng ồn theo ý muốn của mình.
Chân dung Daniel Dunglas Home.
Một trong những khả năng được nhiều người nhắc tới là khả năng gọi hồn của ông. Vào dịp Home tới thăm Hartford, ông cùng nhóm người đã tiến hành tổ chức nghi lễ chiêu hồn.
Họ chuẩn bị một ngọn đèn, trải chiếc khăn trên mặt bàn và hy vọng linh hồn được chiêu gọi sẽ xuất hiện ở chính miếng vải đó. Sau đó, cả nhóm đứng thành vòng tròn vây quanh chiếc bàn nhưng không chạm vào nó.
Home bắt đầu tiến hành các nghi lễ gọi hồn. Quả như dự đoán, chỉ một lát sau, các góc của tấm khăn trải bàn lần lượt nâng cao như bị treo lên ở phía gần với Home. Dưới ánh sáng của đèn, tất cả đều nhìn rõ có một cái gì đó đang di chuyển phía dưới tấm khăn. Dần dần, Home cùng mọi người có mặt nhận ra, vật mới xuất hiện kia đang hội tụ tạo thành một bàn tay, cả nhóm cùng lắc tấm khăn để kiểm tra xem bàn tay có di chuyển qua lại hay không.
Để có thể quan sát kỹ hơn, Home lần lượt nhấc bỏ tấm khăn trải bàn ra và ngay lập tức, bàn tay dần dần biến mất. Một lát sau, tuy Home và mọi người không nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng họ đều cảm nhận thấy bàn tay kỳ bí đó xuất hiện trở lại ở tấm khăn rồi từ từ chui ra ngoài, lần lượt chạm vào từng thành viên trong nhóm.
Home còn nổi tiếng về khả năng đứng lơ lửng trên không trung của mình.
Cũng trong buổi hôm đó, một thành viên của nhóm đã lấy cây guitar đặt phía dưới bàn. Kỳ lạ thay, những âm thanh từ cây guitar bắt đầu xướng lên, cứ như cây đàn đang được chơi bởi ai đó.
Thấy vậy, một thành viên khác trong nhóm đã kéo chiếc đàn ra khỏi gầm bàn và mang nó về phía cửa ra vào, khuất khỏi tầm mắt của cả nhóm. Tuy nhiên, chiếc đàn tiếp tục vang lên những âm thanh ngày càng to, rõ ràng hơn.
Mọi người có mặt muốn chứng thực về việc cây đàn đang tự phát ra âm thanh, chứ không phải một trò ảo thuật khéo léo nào đó nên lần lượt truyền tay nhau. Nhưng cây đàn không ngừng phát ra âm thanh cùng những giai điệu vô cùng kỳ lạ.
Kể cả khi Home đặt cây đàn gần bức tường, nó vẫn tiếp tục tự chơi, rồi bay lên cao, chạm vào vai một thành viên trong nhóm rồi tiến gần tới chỗ Home trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Home có khả năng làm cho đồ vật di chuyển mà trong một buổi kiểm chứng, các giáo sư từ ĐH Harvard cũng không thể lý giải điều này.
Sửng
sốt hơn, mọi người còn thấy một bàn tay viết lại dòng thông điệp trên
mặt bàn. Tuy nhiên, khi có người lại gần, cố gắng chứng thực xem bàn tay
đó làm bằng chất liệu gì thì nó biến mất. Trên tờ giấy chỉ còn duy nhất
một chữ DEAR (nghĩa là "thân gửi", hoặc "yêu quý") mà sau khi xác nhận,
không ai trong phòng có chữ viết tương tự vậy.
Một lát sau, bàn tay ma thuật này xuất hiện trở lại và di chuyển khắp phòng, lần lượt bắt tay của từng người. Các thành viên có mặt hôm đó kể lại, họ cảm thấy đó là một bàn tay mềm mại, có hơi ấm, nhưng chỉ có thể nhìn thấy tới phần cổ tay mà thôi.
2. Gerard Croiset aka Gerard Boekbinder (1909 - 1980)
Gerard
Croiset aka Gerard Boekbinder là một nhà ngoại cảm với khả năng thấu
thị. Ông sinh ra Hà Lan vào năm 1909 và sớm phát hiện ra năng lực siêu
nhiên của mình trong khoảng thời gian làm việc tại tiệm sửa chữa đồng
hồ.
Một lần, ông cầm vào chiếc thước kẻ của người chủ cửa hàng, đột nhiên những hình ảnh về các sự kiện liên quan tới người đó lần lượt hiện lên trước mắt. Sau đó, Croiset đã sửng sốt hỏi lại chủ của mình và nhận được lời khẳng định, những chi tiết đó hoàn toàn chính xác.
Hình ảnh nhà thấu thị Croiset.
Với khả năng này, ông Croiset đã giúp cảnh sát Hà Lan và quốc tế phá được hơn 800 vụ mất tích. Tờ báo Nhật Bản xuất bản ngày 7/5/1976 đã tường thuật lại một trong những cuộc tìm kiếm thành công nổi tiếng nhất của nhà thấu thị Gerard Croiset.
Ngày 3/5/1976, ông Croiset lúc đó đã 67 tuổi được mời tới để tìm kiếm bé gái tội nghiệp Miwa Kikuchi (7 tuổi) đến từ Chiba, Nhật Bản bị mất tích trước đó 5 hôm. Thời điểm Miwa mất tích là vào buổi chiều khi bé đang trên đường về nhà. Theo thông tin người bạn cùng lớp thì lần cuối cùng họ nhìn thấy Miwa là lúc em ở gần đường quốc lộ, cách nhà khoảng 50m.
Ông có khả năng nhận phát hiện các nạn nhân mất tích khi nhìn hoặc tiếp xúc với hình ảnh hoặc đồ vật của họ.
Dù
huy động đến 750 cảnh sát lùng sục mọi ngóc ngách nhưng Miwa vẫn bặt vô
âm tín. Cuối cùng, họ đành nhờ sự giúp đỡ của Croiset. Quả nhiên, điều
kỳ diệu đã xảy ra.
Nhìn bức chân dung của Miwa, Croiset đã ngay lập tức kết luận, Miwa đã chết, ngâm mình trong hồ nước lạnh lẽo cạnh bến cảng tàu và một công trình kiến trúc có màu vàng.
Ông đã giúp đỡ cảnh sát tìm thành công hơn 800 nạn nhân trong các vụ mất tích.
Nhận
được thông tin, nhóm nhân viên đã cấp tốc khoanh vùng địa điểm và
đã tìm thấy thấy thi thể Miwa tội nghiệp đang trôi trên mặt hồ. Đáng
kinh ngạc, vị trí tìm thấy xác của Miwa ở gần cảng tàu và một tháp phun
nước màu vàng.
Tất cả mọi người sửng sốt vì manh mối duy nhất họ cung cấp cho ông Croiset chỉ là một bức ảnh, không kèm theo địa chỉ nhà Miwa. Tất cả diễn biến của cuộc truy tìm này đều được Đài truyền hình Nhật Bản ghi hình cẩn thận.
3. Vợ chồng Edward "Ed" Warren Miney (1926 - 2006) và Lorraine Rita Warren (1927)
Edward "Ed" Warren Miney và Lorraine Rita Warren (Mỹ) là những người chuyên điều tra và thu thập thông tin về các hiện tượng siêu nhiên. Người chồng - Edward, là một cựu binh của Thủy quân Mỹ trong Thế chiến thứ II sau đó trở thành cảnh sát và theo đuổi công việc tìm hiểu, nghiên cứu về thế lực ma quỷ.
Vợ ông - bà Loraine là một nhà ngoại cảm với khả năng thấu thị. Bà có thể thôi miên, nhìn và cảm nhận sự xuất hiện của các "thế lực ma quỷ". Đôi vợ chồng này đã song hành với nhau điều tra nhiều vụ việc.
Một trong những vụ điều tra nổi tiếng nhất của họ được đặt tên là Amityville Horror (Nỗi kinh hoàng mang tên Amityville). Năm 1965, một người đàn ông Ronald DeFeo người Hà Lan đã may mắn mua được một căn biệt thự ở New York (Mỹ).
Một
căn hộ rộng lớn, có khu vườn rộng, vô cùng đẹp đẽ. Thế nhưng niềm vui
không kéo dài lâu, khi cậu con trai út - Butch bị đám bạn mới dụ dỗ vào
con đường tệ nạn. Một đêm, Butch đã giết chết bố mẹ và 4 anh trai của
mình trong khi họ đang ngủ.
Hình ảnh căn nhà ở Amityville bị ma ám.
Sự
việc chưa dừng lại ở đó, năm 1974, gia đình George, Kathy Lutz và ba
đứa con của họ dù đã nghe nói về vụ ám sát kinh hoàng ở căn nhà này
nhưng vẫn quyết định chuyển tới ở. Từ đây nhiều chuyện kỳ bí bắt đầu
xuất hiện. Các đồ vật di chuyển ban đêm, tiếng bước chân liên hồi, những
vết bầm xuất hiện trong khi ngủ, một cậu bé với đôi mắt đỏ hoe, gương
mặt giận dữ đứng ngoài cửa sổ nhìn vào phòng...
Vợ chồng George và Kathy Lutz.
Vài ngày sau, hai nhà nghiên cứu về lĩnh vực siêu nhiên Ed và Lorraine Warren đã được mời tới ngôi nhà để điều tra. Trong quá trình tìm hiểu bên trong căn nhà, Ed đã đặt các dụng cụ mang tính chất “trêu tức” hồn ma (để phát hiện nếu có) khắp mọi nơi quanh nhà và kết quả vượt qua cả tưởng tượng.
Khi bước vào nhà, bà Lorraine đã
cảm nhận được sự hiện diện của hồn ma và nhìn thấy ảo ảnh về những xác
chết nhà Defeo trong tấm ga trắng, Không dừng lại ở đó, bà cũng cảm thấy
cơ thể mình bị kéo, đẩy bởi một thế lực nào đó.
Thám tử Ed và nhà ngoại cảm Lorraine cùng các cộng sự đã đến tìm hiểu về căn nhà bị ma ám.
Ed
và Lorraine đã ghi lại được hình ảnh của hồn ma một cậu bé ở trên tầng
2. Từ đó, họ đã tìm hiểu và khám phá sâu hơn nguồn gốc của căn nhà quỷ
quái này. Mảnh đất nơi căn nhà xây cất trước đây thuộc sở hữu của John
Ketchum - người có khả năng dùng tà thuật và John đã yêu cầu được chôn
cất ở chính nơi này khi qua đời.
Ngoài ra, mảnh đất cũng là nơi giam hãm những người thổ dân Anh Điên cho tới chết. Vợ chồng nhà Warrens tin rằng, chính những sự việc vô cùng tồi tệ từng diễn ra ở đây đã ám ảnh lên ngôi nhà này và ngày càng thu hút nhiều linh hồn ma quỷ hơn. Nhà ngoại cảm Lorraine cũng khẳng định, chính nguồn tà khí thoát ra từ hồn ma đó đã ám ảnh cuộc sống của gia đình Defoe và Lutz. (Theo Trí Thức trẻ)
Post a Comment